Trận Manchester United gặp Queens Park Rangers cuối tuần này sẽ gợi nhớ lại trận lượt đi vào đầu mùa, khi nhiều CĐV áo đỏ tin rằng đội bóng của họ sắp bay cao cùng HLV người Hà Lan. Đó là trận thứ 4 của mùa giải và Man United trải qua 3 trận thất vọng trước đó với hàng loạt cầu thủ chấn thương, nhiều bản hợp đồng mới và nhiều thay đổi về chiến thuật lẫn nhân sự. Đó cũng là trận đấu hay nhất của Quỷ đỏ ở Premier League cho tới giờ. QPR chơi rất tệ, như trong hầu hết những chuyến làm khách của họ mùa này, nhưng chiến thắng 4-0 của Man United không vì thế mà kém đi sự thuyết phục.
Tuy nhiên, họ không phát huy được tinh thần của chiến thắng đó. Trong nhiều năm, Man United luôn chơi bóng với sự khẩn trương cao độ. Họ không phải là đội cầm bóng nhiều và chuyền bóng rườm rà như Arsenal hay Barcelona, và chỉ đôi khi chơi phản công, ở thời kỳ đỉnh cao của Cristiano Ronaldo tại Old Trafford. Man United thường vào trận với tư thế cửa trên, triển khai tấn công tốc độ, gây áp lực liên tục và bẻ gẫy hàng thủ đối phương.
Gần đây, họ không còn làm được điều đó. Những chiến thắng thoát hiểm trước Southampton và Arsenal đã che đậy vấn đề thiếu khả năng sáng tạo ở hàng tiền vệ của Man United: họ chỉ đứng giữa bảng xếp hạng các chỉ số sút bóng mùa này. Di chuyển nhiều hơn, và có thể một sự thay đổi chiến thuật, may ra mới giúp họ giải quyết vấn đề.
Tầm ảnh hưởng rất khác nhau của Di Maria ở 2 trận đấu với QPR (4-0) và Southampton (0-1)
Điều đáng báo động là việc Man United tỏ ra quá dễ đoán với chỉ một nhịp độ từ đầu tới cuối trận. Trên hàng công, Robin van Perise không còn đủ cơ động và chỉ biết chờ đợi những cơ hội rõ ràng, trong khi Wayne Rooney có vẻ đã qua thời đỉnh cao. Juan Mata bị Chelsea bán đi chủ yếu vì HLV Jose Mourinho thấy anh không thích hợp với lối chơi tốc độ cao của ông. Tiền vệ người TBN vẫn đóng góp các bàn thắng và những đường kiến tạo cho Man United, nhưng anh không làm tốt công việc của một người sáng tạo: chuyển đổi phòng ngự-tấn công và tạo ra sự đột biến.
Thêm vào đó, Man United đã mất Danny Welbeck và Javier Hernandez trong mùa hè năm ngoái, 2 lựa chọn có thể mang tới cho họ những cách tiếp cận khác trên hàng công, tốc độ và trực diện hơn. Nani và Shinji Kagawa, cũng là những cầu thủ tốc độ, về thể chất hoặc tư duy, cũng ra đi. Ashley Young và Antonio Valencia trong khi đó lùi lại phía sau. Radamel Falcao chưa bao giờ chơi với phong độ đỉnh cao kể từ khi tới Old Trafford mùa hè vừa rồi. Januzaj hiếm khi được ra sân và có thể bị mang cho mượn trong tháng này.
Man United như thế chỉ còn lại 2 cầu thủ thực sự tốc độ. James Wilson rất nhanh, nhưng còn quá trẻ. Anh cũng là một chân sút triển vọng, nhưng còn phải học hỏi nhiều trong việc kết nối lối chơi. Người kia là Angel Di Maria, đã chơi ở vị trí tiền đạo trong trận gặp Southampton, tức không phải vị trí mà anh có thể phát huy tốt nhất. Di Maria hay nhất khi tận dụng tốc độ của anh từ các vị trí có nhiều khoảng trống, tức là từ hàng tiền vệ. Trước Southampton, anh đã không có điều đó.
Valencia có tới 5 pha qua người thành công trên tổng số 8 của toàn đội
Man United rất thiếu tốc độ, thể hiện qua việc họ có rất ít pha đi bóng qua người: chỉ 8 lần ở trận gặp Southampton, trong đó riêng mình Valencia là 5 lần. So sánh với những gì Chelsea thể hiện ở trận gặp Southampton mới đây, Man United đang thua sút. Đội bóng của Mourinho tỏ ra cơ động hơn hẳn và dù họ cũng không thắng nổi The Saints, Chelsea đã gây rất nhiều áp lực lên đối thủ, đặc biệt là trong hiệp 2 của trận hòa 1-1. Sở dĩ họ làm được như thế là bởi Mourinho có Eden Hazard, một tiền vệ công cực kỳ tốc độ với những pha đi bóng lợi hại.
Di Maria lẽ ra cũng có thể mang tới cho Man United những điều Hazard mang tới cho Chelsea. Nhưng Van Gaal đang không để điều đó xảy ra.