HLV Nigel Pearson của Leicester đã công khai bày tỏ sự không hài lòng với thái độ tập luyện của Powell, một tín hiệu đáng báo động với cầu thủ trẻ này. Lúc mới tới sân King Power theo dạng cho mượn, tiền vệ 20 tuổi của Man United đã nói đủ những lời tốt đẹp: “Tôi có thể xuống Championship và tuần nào cũng được ra sân, nhưng Premier League mới là mục tiêu của tôi và tôi cho rằng Leicester sẽ cho tôi cơ hội đó. Tôi đã trao đổi với HLV và ông ấy nói tôi cần tìm thấy thể lực tốt nhất và làm những gì các cầu thủ trẻ vẫn làm”.
Vấn đề vị trí thi đấu trên sân cũng đã khiến sự nghiệp của Powell trắc trở hơn. Chính Sir Alex Ferguson, người đã đưa anh về Man United, thừa nhận rằng ông chưa chắc đâu là vị trí tốt nhất cho tiền vệ trẻ này. Ferguson từng kỳ vọng Powell sẽ là người thừa kế của Paul Scholes, một tiền vệ trung tâm với nhãn quan sắc sảo và khả năng bao quát thế trận.
“Powell sẽ trở thành một cầu thủ rất giỏi, chúng tôi hy vọng thế, và sẽ là người thay thế cho Paul Scholes”, Ferguson nói. “Cậu ấy có nhãn quan sắc sảo, tính khí tốt, chơi thuận hai chân, tốc độ và sút bóng mạnh mẽ”. Tuy nhiên, khi Powell được mang cho mượn ở Wigan, HLV khi đó là Uwe Roesler lại không đồng ý với Ferguson. “Tôi coi Nick Powell là một tiền vệ công, một số 10, hơn là một tiền vệ trung tâm”, Roesler nói. “Tôi cũng hài lòng vì anh ấy là cầu thủ ghi bàn hàng đầu của chúng tôi”. Ở Wigan, Powell là người có nhiều pha dứt điểm mỗi trận nhất (2,9) và bằng với Jordi Gomez về số bàn thắng ghi được ở Championship (7) cho The Lactics mùa trước.
Nick Powell không thể tìm được chỗ đứng tại M.U
Nhưng hiện giờ ở Leicester, Pearson đang ưu tiên sử dụng Leonardo Ulloa, Jamie Vardy và David Nugent cho những vị trí cao nhất trên hàng công và Powell không có cơ hội trong những vai trò đó. “Tôi hợp nhất với vị trí số 10, nơi tôi có khoảng trống, có thể xoay sở dễ dàng và có nhiều lựa chọn tấn công hơn”, Powell nói. “Nhưng tôi đã nói chuyện với HLV, tôi có thể chơi ở nhiều vị trí khác nhau”.
Nhưng việc chỉ được chơi 40 phút trong 3 lần vào sân thay người cho thấy Pearson không đánh giá Powell là một cầu thủ ở đẳng cấp Premier League, dù là số 8, 10 hay 11. “Powell tỏ ra hơi dễ dãi và không đủ cố gắng”, Pearson nói. Đó là những lời công khai với báo chí, thẳng thắn thì đó có thể là “lười biếng”. Báo chí ở Leicester còn nói khi Powell thấy anh không được đá chính ở King Power, cầu thủ này không còn mặn mà với việc tập luyện nữa.
Đây không phải là sự cố lần đầu của Powell bên ngoài sân bóng. Anh từng bị phạt nặng vì lái xe trong tình trạng say rượu hồi chơi cho Wigan theo dạng cho mượn mùa trước. Powell đã gặp phải đúng những vấn đề mà một tài năng trẻ từng được kỳ vọng rất nhiều khác của Man United là Ravel Morrison đối mặt. Trên sân, họ đều chơi bóng tự tin và thông minh, nhưng ngoài đời, họ không biết kiểm soát cuộc sống của mình.
Sự nghiệp ngắn ngủi của Morrison ở Man United rốt cuộc đã chấm dứt mà anh không được ra sân một trận nào, trong khi lại gây ra quá nhiều tranh cãi không cần thiết và những vấn đề kỷ luật khác. Harry Redknapp, một HLV dày dạn kinh nghiệm từng làm việc với Morrison ở QPR, cũng phải thừa nhận ngôi sao của ông có vấn đề: “Morrison là một tài năng lớn, nhưng thái độ của anh ấy sẽ khiến bạn phải nghĩ 6 năm nữa anh ấy sẽ ra sao”, Redknapp nói. “Vào lúc đó Morrison sẽ 27 tuổi và không biết có đội nào muố có anh ấy không”.
Powell cần cải thiện sự chuyên nghiệp của anh sau những ồn ào vừa rồi ở Leicester City để tránh bước vào vết xe đổ đó.