Khỏi phải nói HLV Arsene Wenger thất vọng như thế nào về màn trình diễn của các học trò và kết quả chung cuộc của trận đấu vào đêm thứ Bảy. Tính ra, đã 1.302 ngày trôi qua kể từ lần cuối Arsenal có được 3 điểm trước M.U vào ngày 1/5/2011. Dù thua trong trận đấu đó nhưng “Quỷ đỏ” vẫn đường hoàng lên ngôi sau đó 1 tuần, còn Arsenal kết thúc mùa giải năm đó ở vị trí thứ 4, điều đã trở thành thói quen của họ trong những mùa gần đây.
Nói là thói quen chẳng hề sai, bởi thành tích đối đầu của các “Pháo thủ” với những “ông lớn” khác như Chelsea và Man City cũng không khá khẩm hơn là bao. 1.122 ngày là quãng thời gian Arsenal chưa thể đánh bại Chelsea tại Premier League, còn con số đó với Man City là 838. Kể từ sau mùa giải bất bại đi vào lịch sử, Arsenal đã chơi 63 trận với M.U, Man City và Chelsea với thành tích không mấy khả quan: thắng 17, hòa 17, thua 29, ghi được 65 bàn, lọt lưới 99 bàn.
Ramsey ghi bàn trong chiến thắng gần nhất của Arsenal trước M.U
Điều đó có nghĩa là họ chỉ có được 68/189 điểm tối đa có thể giành được trước các “đại gia” trong vòng 1 thập kỷ qua. Vấn đề là Arsenal luôn chơi tệ trong những trận đấu lớn. Nếu bỏ Man City ra khỏi những sự so sánh, Arsenal chỉ thắng được 8/42 trận gần nhất trước M.U và Chelsea. Cái vía của Arsenal ngày càng trở nên nhỏ bé. “Pháo thủ” giờ chỉ còn có thể bắt nạt những đội bóng yếu và trung bình, chứ không còn có thể cạnh tranh đường hoàng cho ngôi vô địch.
Arsenal đã áp đảo tới 80% thời lượng ở trận đấu với M.U, điều mà rất ít khi họ làm được trước đây, nhưng rốt cuộc vẫn chuốc lấy thất bại bởi cách nhìn nhận sai lệch về đối thủ, và hiệu quả trước cầu môn. 61% thời gian kiểm soát bóng và 23 cơ hội đã được Arsenal tạo ra trong cả trận, nhưng chỉ có 1 bàn thắng được ghi ở những phút bù giờ cuối cùng. Cách dùng người của Wenger cũng gặp vấn đề khi ông tỏ ra mơ hồ về vị trí chơi bóng sở trường của tiền đạo Danny Welbeck.
Wenger không giữ được bình tĩnh trước Mourinho
Wenger đã nhận được sự ủng hộ và kiên nhẫn hết lòng từ BLĐ và các CĐV Arsenal. Rất nhiều tiền cũng đã được chi ra, nhưng thành tích và lối chơi của “Pháo thủ” dường như vẫn không hề suy chuyển. Những lời biện hộ đã trở nên khô khốc, chỉ có thời gian là vẫn đang đếm dần đến ngày tồi tệ nhất.
Nói là thói quen chẳng hề sai, bởi thành tích đối đầu của các “Pháo thủ” với những “ông lớn” khác như Chelsea và Man City cũng không khá khẩm hơn là bao. 1.122 ngày là quãng thời gian Arsenal chưa thể đánh bại Chelsea tại Premier League, còn con số đó với Man City là 838. Kể từ sau mùa giải bất bại đi vào lịch sử, Arsenal đã chơi 63 trận với M.U, Man City và Chelsea với thành tích không mấy khả quan: thắng 17, hòa 17, thua 29, ghi được 65 bàn, lọt lưới 99 bàn.
Ramsey ghi bàn trong chiến thắng gần nhất của Arsenal trước M.U
Điều đó có nghĩa là họ chỉ có được 68/189 điểm tối đa có thể giành được trước các “đại gia” trong vòng 1 thập kỷ qua. Vấn đề là Arsenal luôn chơi tệ trong những trận đấu lớn. Nếu bỏ Man City ra khỏi những sự so sánh, Arsenal chỉ thắng được 8/42 trận gần nhất trước M.U và Chelsea. Cái vía của Arsenal ngày càng trở nên nhỏ bé. “Pháo thủ” giờ chỉ còn có thể bắt nạt những đội bóng yếu và trung bình, chứ không còn có thể cạnh tranh đường hoàng cho ngôi vô địch.
Arsenal đã áp đảo tới 80% thời lượng ở trận đấu với M.U, điều mà rất ít khi họ làm được trước đây, nhưng rốt cuộc vẫn chuốc lấy thất bại bởi cách nhìn nhận sai lệch về đối thủ, và hiệu quả trước cầu môn. 61% thời gian kiểm soát bóng và 23 cơ hội đã được Arsenal tạo ra trong cả trận, nhưng chỉ có 1 bàn thắng được ghi ở những phút bù giờ cuối cùng. Cách dùng người của Wenger cũng gặp vấn đề khi ông tỏ ra mơ hồ về vị trí chơi bóng sở trường của tiền đạo Danny Welbeck.
Wenger không giữ được bình tĩnh trước Mourinho
Wenger đã nhận được sự ủng hộ và kiên nhẫn hết lòng từ BLĐ và các CĐV Arsenal. Rất nhiều tiền cũng đã được chi ra, nhưng thành tích và lối chơi của “Pháo thủ” dường như vẫn không hề suy chuyển. Những lời biện hộ đã trở nên khô khốc, chỉ có thời gian là vẫn đang đếm dần đến ngày tồi tệ nhất.