ARSENAL-WENGER ỔN ĐỊNH Ở MỨC… THẤP
Trong 18 năm dẫn dắt Arsenal, đỉnh cao của HLV Arsene Wenger chắc chắn là cú Invincibles (bất bại) mùa bóng 2003/04. Mùa bóng đó, Pháo thủ giành trung bình 2,3 điểm/trận, ghi trung bình 1,9 bàn thắng/trận và bất bại xuyên mùa. Chức vô địch mẫu mực năm đó của Arsenal sau này được phát triển lên tầm cỡ một hình mẫu theo kiểu: Muốn lên ngai vàng, điều kiện cần là giành trung bình 2,3 điểm, ghi trung bình 2,0 bàn.
Đáng tiếc, Arsenal tự thiết lập ra tiêu chuẩn đó và cũng chính họ suốt từ sau mùa bóng 2003/04, không thể tiệm cận với điều kiện cần để vô địch. 10 mùa Premier League gần đây, Arsene Wenger luôn mang đến cho Arsenal một sự ổn định về mặt điểm số, thứ hạng (chưa từng văng khỏi Top 4), nhưng đó là sự ổn định ở mức… bất ổn.
Bởi trong cả thập kỷ qua, Arsenal luôn chỉ đóng vai kẻ chầu rìa ngai vàng, chưa từng thực sự được coi là một ứng viên nghiêm túc cho chức vô địch, ngay cả ở những mùa bóng họ giành trung bình từ 2,1 điểm mỗi trận trở lên. Thực tế này là một nỗi đau canh cánh đối với NHM Pháo thủ suốt thời gian dài vừa qua, và đã đến lúc đối diện một cách nghiêm túc với nguyên nhân dẫn đến tình trạng này.
ĐÃ ĐẾN LÚC KẾT THÚC KỶ NGUYÊN WENGER
Trong mục Góc nhìn trên tờ Daily Mail số ra hôm qua, cây bút kỳ cựu Martin Samuel mạnh dạn đưa ra một kết luận: Arsenal sẽ không bao giờ tiệm cận đẳng cấp của Chelsea, cũng như những đại gia khác, nếu Arsene Wenger vẫn còn ngồi trên ghế huấn luyện.
Kỷ nguyên Wenger đã từng tạo nên những tư duy đột phá, đã biến Arsenal thành một tập thể mạnh tại Premier League. Đáng tiếc, đời thay đổi nhưng Wenger không thay đổi, và tất yếu, nó kéo Arsenal đi xuống.
Wenger có quá nhiều vấn đề, từ tư duy vận hành lối chơi đến chuyển nhượng. Đơn cử như mùa bóng này, rõ ràng là Wenger đã thể hiện sự chậm chạp, thiếu quan sát ngay từ phiên chợ Hè.
Arsenal thiếu gì? Một trung phong thay Giroud, một tiền vệ trung tâm hỗ trợ Arteta, và một trung vệ đẳng cấp. Rốt cuộc, Wenger chẳng mang về ai trong số đó cả. Welbeck là mẫu tiền đạo chưa bao giờ ghi quá 10 bàn/mùa. Calum Chambers cũng chưa đủ đẳng cấp để trở thành một trung vệ hàng đầu, và tệ nhất là ở khu trung tâm, chẳng ai thay Arteta cả.
Arsenal hiện tại vẫn chưa chứng tỏ được bản lĩnh của một ông lớn
Về lối chơi, trong khi Chelsea, Liverpool hay Man City thiên biến vạn hóa sau mỗi mùa bóng, thì 10 năm qua, Wenger vẫn trung thành với lối chơi trọng dụng những cầu thủ nhỏ con, khéo léo, sử dụng nhiều đường ban bật ở giữa sân. Nó khá đẹp mắt, nhưng có vẻ như đã quá hạn sử dụng.
Và một điều cũng quan trọng không kém: Wenger tạo được cái uy với các học trò, nhưng lại không có được cái uy trước đối thủ. Như màn đụng độ Jose Mourinho mới đây, có thể thấy rất rõ, Wenger bị bắt nạt như một chú bé mới lớn.
Nếu muốn Arsenal thực sự trở thành một ứng viên vô địch, chia tay Wenger là viễn cảnh sớm muộn phải xảy ra.
Arsenal không tiến bộ kể từ sau chức vô địch mùa 2003/04
Căn cứ vào các chỉ số như điểm trung bình và thứ hạng, có thể nhận thấy rõ, kể từ sau thời khắc vinh quang mùa 2003/04, Arsenal gần như không tiến bộ sau suốt 10 mùa giải gần đây. Họ vẫn giữ được sự ổn định, nhưng là ổn định ở mức… không được ổn cho lắm!.