Pháo thủ hiếm khi nào bắt đầu một cách mạnh mẽ, nhưng vẫn luôn giành quyền dự Champions League mỗi năm. Tuy nhiên, họ bước vào chiến dịch này với kỳ vọng khác: được chờ đợi sẽ thách thức chức vô địch Premier League. Sau khi gây ấn tượng với việc đánh bại Man City 3-0 ở trận tranh Community Shield và cho ra mắt đội hình 4-3-3 nhiều triển vọng, nhưng rất nhanh đội bóng của HLV Arsene Wenger đã lại gây thất vọng.
Chẳng bao giờ dễ dàng khi phải đối phó với những đội có khuynh hướng lùi sâu như Crystal Palace, nhưng là một ứng cử viên vô địch, Arsenal lẽ ra phải có 3 điểm. Những lựa chọn đội hình xuất phát của Wenger cho tới giờ khá kỳ lạ, với các cầu thủ chơi sai vị trí (Mesut Oezil), không đạt phong độ cao (Jack Wilshere), cũng như sự thiếu ổn định của hợp đồng mới đắt giá (Alexis Sanchez).
Sanogo cần 1 bàn thắng để giải tỏa sức ép tâm lý
Chưa có trận nào kể từ Community Shield mà đội bóng của Wenger thực sự khiến các CĐV của họ an lòng. Và trên sân King Power hôm Chủ nhật, Yaya Sanogo là nơi tập trung những chỉ trích. Tiền đạo người Pháp chơi cao nhất trên hàng công khi Arsenal nhập cuộc với sơ đồ 4-3-3, sau đó là 4-1-4-1, nhưng anh thiếu sự tưởng tượng và khả năng di chuyển để phát huy tối đa các hệ thống đó.
Alexis (cánh phải) và Oezil (trái) đã chơi dạt vào trong quá nhiều, khiến Pháo thủ không có những người bám biên đích thực, khiến cho Sanogo đơn độc và luôn bị 2 người kèm sát. Những pha chạm bóng bước một của anh đều vụng về và thiếu hiệu quả.
Anh đã nỗ lực hết sức để cầm bóng và kết nối lối chơi, nhưng Sanogo thường không làm được như anh mong muốn và thường xuyên chuyền hỏng cho các đồng đội khi có cơ hội. Những pha chạm bóng của anh tỏ ra nặng nề và ngay cả pha kiến tạo, một đường chuyền đơn giản cho Alexis để mở tỉ số, cũng không ấn tượng. Việc anh để bóng nảy ra là một sai lầm, nhưng việc thủ thành Kasper Schmeichel của Leicester không đẩy bóng ra được còn là một sai lầm lớn hơn nữa.
Wenger đã có những quyết định khó hiểu về nhân sự
Sanogo mắc phải một vấn đề cơ bản mà anh không giải quyết được trong năm đầu chơi cho Pháo thủ: anh không nhìn lên, mà chỉ cuối xuống chăm chăm vào bóng. Anh không biết những người kèm mình, và những đồng đội, đang đứng ở đâu.
Dù Sanogo có thể lực rất tốt, việc không ngẩng đầu lên khi chơi bóng sẽ ngăn cản anh tiến xa. Ở World Cup U20, anh có nhiều khoảng trống và nhờ vào sức mạnh, có thể ghi bàn thường xuyên, nhưng ở Anh, khoảng trống là điều xa xỉ. Các tiền đạo phải rất nhanh nhẹn và nhạy cảm nếu muốn có bàn thắng.
Nhiều người tin rằng anh đơn giản cần 1 bàn thắng để giải tỏa sức ép tâm lý. Nhưng thực ra Sanogo phải nỗ lực hơn để cải thiện đẳng cấp của mình, trong các tình huống một đối một, khi kết nối lối chơi và khi cầm bóng. Sanogo cũng đã có những khoảnh khắc của anh, cả ở trận đấu thất vọng với Leicester, nhưng chúng vẫn còn quá ít ỏi, không thể đủ cho một đội bóng lớn như Arsenal.