Tối qua, người bạn của tôi vốn đang trong tình trạng phải chăm sóc đặc biệt nhưng vẫn cố gắng tìm và hỏi “đã thấy cái đầu rồng nào trên khán đài chưa”? Và sau khi nhìn thấy “đầu rồng” thường được đội bởi CĐV Tuấn “trâu vàng”, người vừa bay từ Việt Nam sang trước khi trận đấu diễn ra ít giờ thì người bạn của tôi phán “yên tâm rồi, đã có vé vào sân”.
CĐV Việt Nam nói chung, luôn nặng lòng với bóng đá. Họ coi việc đi xem bóng đá là trách nhiệm và ở hoàn cảnh nào thì cũng luôn một lòng, một dạ với tình yêu của mình. Và hôm qua, trên khán đài sân Bishan, người ta thấy một tâm thế khác, một diện mạo khác từ chính những người yêu bóng đá nước nhà. Từ đầu chí cuối, kể cả khi Việt Nam đã thua Thái Lan, thì những tiếng “Việt Nam, Việt Nam” vẫn vang lên đầy hào sảng. CĐV Việt Nam cổ vũ say mê và dường như chẳng để ý nhiều đến thực tế là đội nhà đang thua trận.
NHM bao giờ cũng muốn đội nhà giành chiến thắng. Nhưng tối qua, trong một hoàn cảnh đặc biệt, U23 Việt Nam cần phải tính toán cho chặng đường tiếp theo. Hay nói một cách thẳng thắn, chúng ta phải chấp nhận “điều chỉnh” sự thăng hoa về cảm xúc để chuẩn bị cho cú cất cánh ở bán kết và chung kết SEA Games. Cũng chính vì điều này mà ông Miura phải tiếp cận trận đấu theo cái cách an toàn nhất cho… chặng đường sắp tới.
Bóng đá là nghệ thuật. Bóng đá rất cần sự thăng hoa. Nhưng, bóng đá cũng là khoa học và những chiến thắng sẽ đến nếu bạn có những con tính chuẩn xác, có tầm nhìn chiến lược. Vậy nên, nếu có một thông điệp nào đó gửi đến các tuyển thủ U23 Việt Nam, thì đó hẳn phải là “NHM muốn U23 Việt Nam chỉ thua một trận tại SEA Games lần này”. Cũng hy vọng rằng, đằng sau một trận đấu vẫn mang hơi hướng của thử nghiệm này, U23 Việt Nam sẽ có cho mình sự hoàn thiện cần thiết cho những trận quyết đấu sắp tới.