* Nhật ký World Cup ngày 9/7
* Cập nhật danh sách chuyển nhượng mùa Hè 2014
* Brazil 1-7 Đức: Selecao nát mộng vàng!
Thậm chí bàn thắng vào cuối trận của Brazil cũng không thể coi là bàn danh dự, vì họ chẳng còn gì cả vào lúc hồi còi chung cuộc vang lên. Những tranh luận trước trận đấu tập trung xung quanh sự vắng mặt của Neymar trên hàng công và Thiago Silva ở hàng thủ, vì án treo giò. Nhưng trong khi trung vệ đội trưởng có lẽ sẽ tạo ra sự khác biệt lớn trong bảng tỉ số cuối cùng, khi David Luiz có trận đấu tệ hại nhất trong sự nghiệp, một mình Neymar nhiều khả năng không ngăn nổi cuộc thảm sát ở Belo Horizonte.
Neymar rất giỏi trong việc đi bóng qua các cầu thủ phòng ngự đối phương, tạo ra khoảng trống và sút bóng ở những góc khó trong vòng cấm địa. Nhưng anh cần hai điều để thực hiện hiệu quả tất cả những kỹ năng đó: sự hỗ trợ từ hàng tiền vệ, và một đối tác tốt trên hàng công.
Trước World Cup, chúng ta chủ yếu thấy Neymar chơi lệch trái và dạt vào trung lộ. Ở World Cup, chuyển vào đá hẳn ở trung lộ, anh đã phải đối phó với nhiều cầu thủ theo kèm chết anh hơn hẳn, bao gồm cả các tiền vệ phòng ngự và trung vệ của đối phương, thay vì có thật nhiều khoảng trống, như tại Confederations Cup chẳng hạn.
Vì thế Neymar phải dựa nhiều hơn vào những đường chuyền từ hàng tiền vệ, và cả các hậu vệ Brazil. Đó sẽ là những pha bật nhả một hai, những tình huống chọc khe, hoặc những cú sút xa của anh từ khoảng cách 20 mét. Trước đối thủ Đức, những người đã chơi ở vị trí mà Neymar có thể chơi nếu ra sân, Oscar và Bernard, nhận được rất ít sự hỗ trợ như thế.
Nếu còn lành lặn, ngôi sao của Brazil nhiều khả năng cũng chỉ biết chạy theo bóng một cách vô vọng và lùi sâu về phần sân nhà để hỗ trợ phòng ngự hoặc để kiếm bóng, như Oscar và Bernard đã làm. Trong hiệp 1, chúng ta không ít lần thấy cả 11 cầu thủ Brazil đứng co cụm xung quanh khu vực cấm địa của họ với khoảng cách chỉ 10 mét, tức là Neymar sẽ phải thường xuyên nhận bóng cách khung thành đối phương 60-70 mét. Anh là một cầu thủ giỏi, nhưng không phải là siêu nhân để tạo ra được cơ hội từ khoảng cách đó.
Thông thường, hệ thống 4-2-3-1 của Brazil cho phép một tiền vệ trung tâm dâng cao, tăng thêm sức mạnh cho hàng công bằng khả năng tranh chấp và chuyền bóng khi Brazil đưa được bóng vào 1/3 sân đối phương. Thật ra, trong 10 phút đầu trận gặp Đức, đội chủ nhà đã phần nào làm được điều đó, đầu tiên là với Fernandinho, rồi sau đó là Luiz Gustavo, nhưng tất cả chấm dứt sau bàn thua đầu tiên, từ một tình huống cố định.
Hulk, đá chính bên cánh trái, lẽ ra phải chơi với tốc độ và sức mạnh, bám biên và thoát ra đằng sau Philipp Lahm khi hậu vệ của Đức thường có khuynh hướng dâng cao, nhưng Brazil hiếm khi đưa được bóng tới chân anh, và mỗi lần Hulk có bóng, thì hiệu quả cũng rất thấp.
Brazil đã chơi rời rạc, thiếu ý tưởng và không tạo ra được những khoảng trống cần thiết trong cả trận, và có thể tin rằng Neymar cũng sẽ khó mà làm được tốt hơn so với những gì Oscar đã làm trong một thế trận như thế. Nếu anh không có bóng ở phần sân đối phương, không thể kết nối với các đồng đội và đội bóng của anh không giữ được quyền kiểm soát, ngay cả hai Neymar cũng không thể tạo ra khác biệt cho Brazil.
Thật ra, Neymar, dù rất bất nhẫn, nhưng đã may mắn vì không phải trực tiếp là nạn nhân của cuộc thảm sát Belo Horizonte. Dẫu sao anh cũng đã cống hiến tất cả trước đó và trong khi toàn bộ đội hình Brazil hiện giờ có nguy cơ bị thay thế sau World Cup lần này, Neymar là một trong số hiếm hoi những người vẫn còn giúp đội bóng áo vàng nuôi dưỡng hy vọng. Một HLV mới sẽ được bổ nhiệm, một đội bóng mới sẽ xuất hiện cho kỳ Copa America tiếp theo, nhưng Neymar vẫn sẽ là thủ lĩnh của đội bóng đó.
* Cập nhật danh sách chuyển nhượng mùa Hè 2014
* Brazil 1-7 Đức: Selecao nát mộng vàng!
Thậm chí bàn thắng vào cuối trận của Brazil cũng không thể coi là bàn danh dự, vì họ chẳng còn gì cả vào lúc hồi còi chung cuộc vang lên. Những tranh luận trước trận đấu tập trung xung quanh sự vắng mặt của Neymar trên hàng công và Thiago Silva ở hàng thủ, vì án treo giò. Nhưng trong khi trung vệ đội trưởng có lẽ sẽ tạo ra sự khác biệt lớn trong bảng tỉ số cuối cùng, khi David Luiz có trận đấu tệ hại nhất trong sự nghiệp, một mình Neymar nhiều khả năng không ngăn nổi cuộc thảm sát ở Belo Horizonte.
Neymar rất giỏi trong việc đi bóng qua các cầu thủ phòng ngự đối phương, tạo ra khoảng trống và sút bóng ở những góc khó trong vòng cấm địa. Nhưng anh cần hai điều để thực hiện hiệu quả tất cả những kỹ năng đó: sự hỗ trợ từ hàng tiền vệ, và một đối tác tốt trên hàng công.
Trước World Cup, chúng ta chủ yếu thấy Neymar chơi lệch trái và dạt vào trung lộ. Ở World Cup, chuyển vào đá hẳn ở trung lộ, anh đã phải đối phó với nhiều cầu thủ theo kèm chết anh hơn hẳn, bao gồm cả các tiền vệ phòng ngự và trung vệ của đối phương, thay vì có thật nhiều khoảng trống, như tại Confederations Cup chẳng hạn.
Vì thế Neymar phải dựa nhiều hơn vào những đường chuyền từ hàng tiền vệ, và cả các hậu vệ Brazil. Đó sẽ là những pha bật nhả một hai, những tình huống chọc khe, hoặc những cú sút xa của anh từ khoảng cách 20 mét. Trước đối thủ Đức, những người đã chơi ở vị trí mà Neymar có thể chơi nếu ra sân, Oscar và Bernard, nhận được rất ít sự hỗ trợ như thế.
Nếu còn lành lặn, ngôi sao của Brazil nhiều khả năng cũng chỉ biết chạy theo bóng một cách vô vọng và lùi sâu về phần sân nhà để hỗ trợ phòng ngự hoặc để kiếm bóng, như Oscar và Bernard đã làm. Trong hiệp 1, chúng ta không ít lần thấy cả 11 cầu thủ Brazil đứng co cụm xung quanh khu vực cấm địa của họ với khoảng cách chỉ 10 mét, tức là Neymar sẽ phải thường xuyên nhận bóng cách khung thành đối phương 60-70 mét. Anh là một cầu thủ giỏi, nhưng không phải là siêu nhân để tạo ra được cơ hội từ khoảng cách đó.
Thông thường, hệ thống 4-2-3-1 của Brazil cho phép một tiền vệ trung tâm dâng cao, tăng thêm sức mạnh cho hàng công bằng khả năng tranh chấp và chuyền bóng khi Brazil đưa được bóng vào 1/3 sân đối phương. Thật ra, trong 10 phút đầu trận gặp Đức, đội chủ nhà đã phần nào làm được điều đó, đầu tiên là với Fernandinho, rồi sau đó là Luiz Gustavo, nhưng tất cả chấm dứt sau bàn thua đầu tiên, từ một tình huống cố định.
Hulk, đá chính bên cánh trái, lẽ ra phải chơi với tốc độ và sức mạnh, bám biên và thoát ra đằng sau Philipp Lahm khi hậu vệ của Đức thường có khuynh hướng dâng cao, nhưng Brazil hiếm khi đưa được bóng tới chân anh, và mỗi lần Hulk có bóng, thì hiệu quả cũng rất thấp.
Brazil đã chơi rời rạc, thiếu ý tưởng và không tạo ra được những khoảng trống cần thiết trong cả trận, và có thể tin rằng Neymar cũng sẽ khó mà làm được tốt hơn so với những gì Oscar đã làm trong một thế trận như thế. Nếu anh không có bóng ở phần sân đối phương, không thể kết nối với các đồng đội và đội bóng của anh không giữ được quyền kiểm soát, ngay cả hai Neymar cũng không thể tạo ra khác biệt cho Brazil.
Thật ra, Neymar, dù rất bất nhẫn, nhưng đã may mắn vì không phải trực tiếp là nạn nhân của cuộc thảm sát Belo Horizonte. Dẫu sao anh cũng đã cống hiến tất cả trước đó và trong khi toàn bộ đội hình Brazil hiện giờ có nguy cơ bị thay thế sau World Cup lần này, Neymar là một trong số hiếm hoi những người vẫn còn giúp đội bóng áo vàng nuôi dưỡng hy vọng. Một HLV mới sẽ được bổ nhiệm, một đội bóng mới sẽ xuất hiện cho kỳ Copa America tiếp theo, nhưng Neymar vẫn sẽ là thủ lĩnh của đội bóng đó.